Dataset Viewer
Auto-converted to Parquet Duplicate
image
imagewidth (px)
2.05k
2.05k
content
stringlengths
20
715
KHÁI QUÁT VỀ BIỂN ĐẢO VIỆT NAM Nước ta giáp với biển Đông ở hai phía Đông và Nam. Vùng biển Việt Nam là một phần biển Đông. Bờ biển dài 3.260 km, từ Quảng Ninh đến Kiên Giang. Như vậy cứ 100 km2 thì có 1 km bờ biển (trung bình của thế giới là 600 km2 đất liền / 1 km bờ biển) Biển có vùng nội thủy, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa với diện tích trên 1 triệu km2 (gấp 3 diện tích đất liền : 1 triệu km2 / 330.000 km2)
Trong đó có 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và 2.577 đảo lớn, nhỏ, gần và xa bờ, hợp thành phòng tuyến bảo vệ, kiểm soát và làm chủ vùng biển. Có vị trí chiến lược quan trọng : nối liền Thái Bình Dương với Ấn Độ Dương, châu Á với châu Âu, châu Úc với Trung Đông. Giao lưu quốc tế thuận lợi, phát triển ngành biển. Có khí hậu biển là vùng nhiệt đới tạo điều kiện cho sinh vật biển phát triển, tồn tại tốt.
Có tài nguyên sinh vật và khoáng sản phong phú, đa dạng, quý hiếm. Vùng biển và hải đảo nước ta có vị trí chiến lược hết sức to lớn, có ảnh hưởng trực tiếp đến sự nghiệp bảo vệ nền độc lập dân tộc và xây dựng chủ nghĩa xã hội, có liên quan trực tiếp đến sự phồn vinh của đất nước, đến văn minh và hạnh phúc của nhân dân.
Phú Yên : cán bộ làm sai, dân lãnh đủ. Hàng trăm hộ dân Phú Yên vừa nhận được thông báo trả lại tiền sử dụng 350 ha đất đã cấp sổ đỏ ở các khu dân cư mới xã Xuân Hải, Sông Cầu. Cách đây hơn ba năm, vào tháng 10, 11 - 2000 khi con đường Qui Nhơn - Sông Cầu vừa bắt đầu manh nha hình thành, nhiều người có thông tin sớm nhất về việc giao đất ở khu qui hoạch dân cư mới tại xã Xuân Hải, huyện Sông Cầu, tỉnh Phú Yên.
Họ lập tức thông báo với người thân và bạn bè đến nộp đơn xin mua đất xây dựng. Chỉ trong một thời gian ngắn, hàng trăm hồ sơ xin giao (mua) đất của người dân từ thành phố Qui Nhơn (Bình Định) và huyện Sông Cầu (Phú Yên) đã được UBND huyện Sông Cầu xem xét và ra quyết định cấp đất theo quyết định số 2554 / QĐ - UB ngày 5 - 10 - 2000 của UBND tỉnh Phú Yên. Thủ tục quan trọng nhất cũng được hoàn tất, đó là giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, còn gọi là sổ đỏ, đã được UBND huyện Sông Cầu cấp.
Được biết, dự án qui hoạch phát triển khu dân cư mới tại xã Xuân Hải được đầu tư theo phương thức chuyển giao quyền sử dụng đất xây dựng nhà ở. Thực chất là đổi đất lấy hạ tầng. Dự án này đã được UBND tỉnh Phú Yên phê duyệt và giao cho UBND huyện Sông Cầu thực hiện. Sơ đồ qui hoạch được chính quyền sở tại công bố công khai, hiện vẫn được dựng công khai cách trụ sở UBND xã Xuân Hải khoảng 2 km. Sau khi hoàn tất thủ tục, thời gian qua một số chủ sở hữu đất ở đã đầu tư thuê nâng cấp mặt bằng xây dựng nền móng.
Một số người đã được giấy phép UBND xã Xuân Hải để đổ đất nâng mặt bằng, nhưng khi tiến hành thì bị cư dân ở địa phương ngăn cản quyết liệt. Còn UBND huyện Sông Cầu lại không trả lời dứt khoát, cứ hẹn lần hẹn lữa về việc sẽ cấp giấy phép xây dựng nhà ở cho những người đã được cấp đất. Đến ngày 11 - 1 - 2003, các hộ mua đất ở khu dân cư mới Xuân Hải đột ngột bị mời về huyện Sông Cầu để nghe phổ biến chủ trương của UBND tỉnh Phú Yên, thu hồi đất đối với các hộ không thường trú tại xã Xuân Hải
Trong lúc nhiều công dân có đất tại khu dân cư mới Xuân Hải bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì tiếp đó họ lại nhận được giấy thông báo của Phòng Tài chính - kế hoạch huyện Sông Cầu về việc trả lại tiền sử dụng đất, có được cộng với lãi suất của ngân hàng theo thời điểm nộp tiền. Lý do được phía chính quyền tỉnh Phú Yên thông báo một cách khá lạnh lùng : thực hiện thông báo 904 / TB - UB ngày 15 - 12 - 2003 của UBND tỉnh Phú Yên là phải thu hồi đất của các hộ dân ngoài xã Xuân Hải.
Sự việc nói trên đã gây bất bình cho hàng trăm hộ dân có đất ở mua tại khu dân cư mới Xuân Hải, gây nên kiện cáo kéo dài.
Sẽ tổ chức phố đi bộ tại Hội An. Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam Nguyễn Xuân Phúc cho biết tỉnh sẽ đầu tư xây dựng khu phố đi bộ tại 6 đường phố chính của khu phố cổ Hội An, đồng thời tổ chức chợ đêm, các quán bar, cà phê, các khu vui chơi giải trí mở cửa phục vụ theo yêu cầu của du khách. Tại các điểm du lịch này sẽ tổ chức các lễ hội, như đêm rằm phố cổ mỗi tuần một lần và tổ chức các hội nghị quốc tế và mở các tour du lịch làng nghề truyền thống.
Cũng trong chương trình đẩy mạnh phát triển du lịch này, tổ chức JICA Nhật Bản đã đề nghị Quảng Nam triển khai nhanh 10 dự án do ICA đề xuất trong phát triển du lịch miền Trung như dự án Trung tâm thông tin du lịch, phát triển bãi đậu đổ xe bên đường, mạng lưới thông tin bảo tàng lịch sử văn hoá, dự án Trung tâm du khách, mạng lưới đường bộ ven biển, chương trình phòng trưng bày khu tháp Chăm Mỹ Sơn, chương trình giảm thiểu tác động của lũ tại đô thị cổ Hội An, chương trình quản lý đô thị cổ Hội An, quản lý khu tháp Chăm Mỹ Sơn, Chương trình Hỗ trợ du lịch đồng quê...
Cũng may là toàn trại hôm đó chỉ có 33 người, thoát chết được 14 người, trong đó có bốn người bị thương. Công ty chúng tôi toàn người tỉnh Ninh Bình, đông nhất là ở hai huyện Nho Quan, Kim Sơn. Anh Nguyễn Văn Niên - người thoát chết trong gang tấc - vẫn chưa hết bàng hoàng kể lại : " Lúc đó khoảng 23 g 30, đa số anh em còn thức vì một số vừa xem tivi ở trại bên về, một số vừa sửa lại mái trại bị dột vì mưa quá lớn.
Bỗng những tiếng ầm ầm từ phía bên trên trại vang lên, tôi cùng anh em vùng dậy. Lũ ống xuất hiện, kèm theo lở núi đổ ào xuống trại. Tôi và một số anh em liền chạy thẳng ra phía trước, bị lũ đẩy chúi xuống, cố gượng dậy được. Chỉ một phút sau tôi đã nhận ra cả trại bị cuốn trôi và vùi lấp... ". Bãi dựng trại rộng chừng 1 ha nay đã gần như một đầm lầy với khoảng 10.000 khối đất đá, không kể ngổn ngang những cây rừng lớn nhỏ.
Khủng khiếp nhất là lượng đất đá này đã trôi trượt trên một đoạn dài chừng 600 m, trong đó mái trại " định mệnh " này đã bị đẩy đi gần 200 m! Không một tiếng kêu gào, trong cơn mưa như trút nước thảm kịch xảy ra trong tích tắc. Sau tiếng ầm ào khiếp đảm đó, những công nhân ở các trại bên liền đến đổ xô vào việc tiếp cứu bốn người bị thương, rồi cùng 10 người còn lại bới đào tìm thi thể những người bất hạnh.
Từ 12 g khuya 13 đến rạng sáng 14 họ đã tìm được xác 19 người. Đau lòng lắm nhưng rồi mình cũng phải ráng. Toàn là người cùng quê, cùng vì áo cơm cuộc sống mà đem thân đến đây... ", anh Niên ngậm ngùi nói. Bác sĩ pháp y Nguyễn Liêm - người phụ trách phẫu thuật giám định - cũng không cầm được xúc động : " Dù có một số người bị chấn thương, nhưng tất cả họ đều bị chết ngạt. Họ đều còn rất trẻ... ".
Tôi giở bản danh sách mà ông Quyền trao ra xem, thì ra trong số 19 người, chỉ trừ đội trưởng Võ Văn Chiến ở tuổi 47, bảo vệ Hoàng Văn Định ở tuổi 35, số còn lại đều ở độ tuổi 21 - 25. Bóng tối dần buông xuống " thung lũng vàng ", mái lều vĩnh biệt của những người đào vàng bất hạnh phần phật trước ngọn gió từ hướng rừng thổi tới nghe thật não nùng nhưng những người khâm liệm vẫn tiếp tục công việc, công nhân đào vàng của Công ty Trường Sơn vẫn ngồi chờ chào vĩnh biệt những đồng đội vắn số của mình.
Cái bếp nhỏ, mẹ ơi...
Tây nguyên và Nam bộ : Có khả năng thiếu nước trên diện rộng. Cục Thủy lợi (Bộ Nông nghiệp & phát triển nông thôn) dự báo khu vực Tây Nguyên và Nam bộ có khả năng sẽ thiếu nước ngọt và bị nước mặn xâm nhập trên diện rộng vì từ nay đến tháng 5 - 2004 tổng lượng mưa tại các tỉnh trong khu vực sẽ thiếu hụt so với trung bình nhiều năm cùng thời kỳ. Dự báo nếu tiếp tục không mưa và nước mặn xâm nhập sâu sẽ khiến hơn 44.000 ha đất nông nghiệp gặp khó khăn về nguồn nước tưới vào cuối vụ đông xuân.
Trong khi đó, tại lễ kỷ niệm Ngày nước thế giới (22 - 3), bà Kanni ignaraja, phó đại diện thường trú của Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc (UNDP) tại Hà Nội, khẳng định nếu VN muốn giải quyết được mục tiêu cung cấp nước sạch cho 85% dân số vào năm 2010 và cho 100% dân số vào năm 2020 thì phải có ba yếu tố : tạo ra nhiều hơn nữa các nguồn đầu tư trong và ngoài nước, xác định ưu tiên về xây dựng năng lực ở những nơi có nhu cầu nước lớn nhất, huy động nhiều đối tượng tham gia thực hiện phương thức quản lý tài nguyên nước.
Săn chim ở Cát Bà Mỗi ngày, hàng ngàn con chim trời bỗng chốc bị hóa kiếp trở thành những con chim quay béo ngậy trên bàn nhậu, thành món ăn rất dân dã trong mỗi bữa ăn của người dân đảo Cát Bà (Cát Hải, Hải Phòng). Chỉ với chưa đến 10.000 đồng, bất kể ai cũng có thể kiếm được một " xách chim " dọc tuyến đường xuyên đảo hay tại chợ trung tâm thị trấn du lịch Cát Bà... Bắt " cá " ở trên trời.
Trời chưa tối hẳn nhưng sương đã bắt đầu xuống, ông H. (xin giấu tên những người thợ săn chim đề cập trong bài), một tay săn chim chuyên nghiệp ở xã Xuân Đám (huyện Cát Hải), dẫn tôi đi vào núi săn chim. Men theo con đường mòn, chúng tôi đến một khu đất trống trước dãy núi Hà Sen. Lại gần một bụi rậm, ông H. cúi xuống thò tay kéo ra một cheo lưới giống như lưới đánh cá dài khoảng 10 m, cao khoảng 3 m.
Tôi chưa kịp hình dung ông sẽ làm gì với cheo lưới này thì ông lại kéo ra hai đoạn ống luồng, mỗi đoạn dài khoảng 10 m. Ông buộc hai đầu lưới vào hai đầu ống luồng rồi dựng lưới lên như người ta mắc lưới đánh bóng chuyền. Như thấy thiếu điều gì, ông lại chạy vào bụi cây lấy ra trên chục ống bơ sữa bò, bên trong ống bơ đó là một hòn đá được buộc lủng lẳng bằng sợi dây chỉ. " Để nó phát ra tiếng động khi chim dính ấy mà " - vừa nói ông H. vừa thoăn thoắt buộc những ống bơ vào cheo lưới và giương lên đón những chú chim đầu tiên sa bẫy.
Chăng lưới xong, ông H. kéo tôi vào bụi cây ngồi đợi. " Đi vào tầm này mới có nhiều chim, vả lại giờ này mấy tay kiểm lâm không còn lượn lờ nữa - Ông H. kể - Hôm qua mấy thằng ở khu dưới bẫy chim xong không cất lưới bị kiểm lâm thu sạch, thế là mất toi mấy trăm ngàn bạc ". Trên nền trời xám xịt, tôi bắt đầu nghe tiếng chim kêu quàng quạc bay về núi. Không biết từ phương nào, từng đàn chim bay về ngọn núi trước mặt tôi.
" Bắt kiểu này ngày được bao nhiêu con? " - tôi hỏi. Mắt vẫn dõi theo đàn chim, ông H. thủng thẳng : " Cũng không nhiều lắm, khoảng 20 con là cùng. Tôi già rồi nên kém, chứ mấy thằng ở khu dưới có ngày bắt được 30 - 50 con... Coong, coong, coong... tiếng động từ những ống bơ dồn dập, hàng chục chú chim vô tội vẫy vùng trên cheo lưới. Ông H. nhảy ra khỏi lùm cây, rút đèn pin trong túi soi lên cheo lưới.
Trên cheo lưới, gần chục con chim đang đập cánh phành phạch trong tuyệt vọng. Người thợ săn già nhanh chóng hạ cheo lưới xuống rồi thoăn thoắt gỡ từng con chim bỏ vào bao.
Ngày mai tôi giáp trận, ác liệt, đấy là một điều tất nhiên của chiến trận, rất có thể rằng tôi sẽ ngã xuống, không can gì, đấu tranh là phải đổ máu... Hãy nghĩ như Paven Corsaghin : Cái quí nhất của ta là đời sống, cuộc đời chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa vì những dĩ vãng ti tiện đớn hèn của mình để rồi khi nhắm mắt xuôi tay ta có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất : sự nghiệp giải phóng loài người.
Nếu tôi ngã xuống, mong các bạn hãy tin cho bố mẹ tôi... Sau những dòng địa chỉ của bố mẹ ở Đồng Hới và dì ruột ở Hà Nội, Nguyễn Kỳ Sơn viết thêm : Là những người kháng chiến cũ, bố mẹ, dì tôi sẽ không lấy đó làm điều đau khổ đâu. Nếu sự thật xảy ra, mong các bạn hãy bảo mẹ tôi rằng : Hãy cho các em Kỳ Châu, Kỳ Tâm, Kỳ Nhân tiếp tục đi trả thù cho tôi. Cảm ơn các bạn. Cuốn nhật ký khép lại bằng những dòng như thế, và theo giấy báo tử, anh đã hi sinh đúng một tuần sau đó, ngày 25 - 8 - 1972 tại xã Triệu Thành, mặt trận phía đông sát Thành Cổ Quảng Trị.
Chị Anh Đào, em gái của anh Sơn, người đang cất giữ cuốn nhật ký của anh trai mình, kể rằng trong gia đình, anh Sơn là người thông minh và tài hoa nhất. Hơn 30 năm kể từ ngày anh hi sinh và 28 năm qua kể từ ngày thống nhất (1975) đến nay, cả gia đình thay nhau đi tìm mộ phần của anh nhưng vẫn chưa tìm thấy. Mỗi tháng, có khi mỗi tuần, cả mấy chị em, trừ chị Đào lấy chồng ở Đông Hà, còn các em của anh Sơn từ Đồng Hới (Quảng Bình) vẫn vào Quảng Trị thắp nhang trong những nghĩa trang nơi đây.
Hầu như họ đã đi khắp 72 nghĩa trang cả tỉnh Quảng Trị để hi vọng tìm thấy dấu tích của anh mình, thậm chí nhờ đến cả các nhà ngoại cảm... Nguyễn Kỳ Sơn chỉ là một trong hàng chục vạn người lính đã nằm xuống cho độc lập tự do của Tổ quốc, anh cũng chỉ là một liệt sĩ bình thường như hàng ngàn người lính đã hi sinh nay vẫn chưa tìm thấy thân xác, cũng có thể tất cả đã hòa tan vào núi non sông nước của mảnh đất này.
Nhưng những dòng nhật ký của anh là câu chuyện chân thực và đầy thuyết phục về một thế hệ, họ đã sống cho lý tưởng, cống hiến tuổi xuân một cách đầy lãng mạn. Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã viết : " Những người chết đi không hề mong được phong anh hùng và được thấy hoa tươi dâng trước mộ. Không, không, không! Họ chết cho một lẽ duy nhất là khát vọng sống. Là đằng sau họ, cuộc sống sẽ được thiết kế trở lại trên ấm no, công bằng và nhân phẩm...
Quảng Trị, 8 - 2003.
206 ngày đêm khốn khổ 87 trang nhật ký Trên giấy A4 là tâm sự của 17 con người sau 206 ngày gian nan nơi xứ lạ : không việc làm, không nhà ở, không lương bổng, có người bị đói khát, bị tù tội... Chúng tôi nhận được " tác phẩm " " Nhật ký - cuộc hành trình gian khổ Malaysia " với chữ ký cùng địa chỉ, số hộ chiếu của 17 / 61 lao động được Công ty Bitocimex (Công ty Thương mại xuất nhập khẩu du lịch Bình Phước - trực thuộc UBND tỉnh Bình Phước) đưa đi Malaysia ngày 21 - 8 - 2003 và về nước từ ngày 17 - 3 - 2004.
87 trang nhật ký trên giấy A4 là tâm sự của 17 con người sau 206 ngày gian nan nơi xứ lạ : không việc làm, không nhà ở, không lương bổng, có người bị đói khát, bị tù đày... Giờ đây, những con người ấy dường như không dám nhìn thẳng mặt nhau bởi nỗi đau của những ngày cũ cứ ào tới... Nước mắt và sự thảng thốt vẫn còn hiện rõ trên từng khuôn mặt. Johor ngày thứ nhất. Họ đưa chúng tôi đến khu vực công trường bên cạnh khu rừng, nơi không có bóng dáng người dân, chỉ có ít người Indo đang làm việc tại đó.
Đây gọi là Johor, 61 người chúng tôi được đổ xuống một căngtin chật hẹp, không có ông chủ, cũng không ai cho chúng tôi biết phải làm gì, ăn ở thế nào. Cả đoàn mang mì gói ra ăn, lượm các lon bia để nấu nước sôi. Sau ba ngày ăn ngủ tự túc. Cuộc sống kéo dài như thế. Chúng tôi thay phiên nhau " bán " cả thân mình cũng không đủ tiền ăn, mỗi ngày chỉ 10 - 15 người đi làm, công việc dọn vệ sinh công trình, làm côppha.
Mới hay tất cả chúng tôi đã được hai ông bà người Tàu mua đi bán lại từ người khác như những món hàng. " Cả đời tôi chẳng biết đến một dòng nhật ký. Ngày dài nơi xứ lạ với bao sự cố bất ngờ, không hi vọng, tôi thay anh em viết lại cuộc hành trình để mong ngày trở về... làm kinh nghiệm cho những lao động khác " - Nguyễn Văn Toàn (xóm Vạn An, Vân Diên, Nam Đàn, Nghệ An) - tác giả cuốn nhật ký. Không có tiền ăn, chúng tôi phải lội suối đi vào rừng mò cua bắt cá, kiếm rau, xin đu đủ... ăn cho khỏi chết đói.
Làm được một tháng tám ngày, không thấy lương bổng gì, cũng không biết ai là ông chủ. Có một ông đến đưa tám lao động đi, nói vào rừng làm lán trại rồi phát cây cao su. Có tám người đi, những người không đồng ý ở lại. Tám người vào rừng hôm trước thì hôm sau bị cảnh sát bắt sáu người vì không có giấy tờ tùy thân. Chu Văn Thiệp (Lâm Xuân, Nghĩa Hoàn, Tân Kỳ, Nghệ An) nằm trong số sáu người bị bắt, 19 ngày được chuộc ra khỏi tù.
Họ đã chết trên đường mưu sinh. Hơn 2 giờ chiều, vẫn mưa lất phất, thị trấn Khâm Đức, huyện Phước Sơn (Quảng Nam) đã hiện ra trước mặt chúng tôi. Khác với vẻ đông vui, nhộn nhịp mọi ngày, " phố vàng " - cái tên được mọi người quen gọi cho Khâm Đức - hôm nay bỗng lặng lẽ, âm u... " Thấy người ta chết thảm thiết rứa, làm răng ai có thể làm ngơ được ". Xác 19 công nhân làm vàng thuộc Công ty TNHH Trường Sơn tại bãi vàng Phước Thành (Phước Sơn) đã được đưa về thị trấn này.
" Tội nghiệp, họ toàn là người miền Bắc... " - một chủ quán ở đầu thị trấn nói khi tôi dừng lại hỏi về tình hình bãi vàng. " Nhà vĩnh biệt ". Bên chiếc lều bạt mới được Công ty Trường Sơn dựng lên để tạm làm " nhà vĩnh biệt ", bốn người thợ liệm - vốn cũng là công nhân đào vàng - đang tiếp tục công việc của họ. " Chúng tôi đang " sửa soạn " cho người thứ 12 đây! " - một thợ liệm nói. " Mặt mày, mình mẩy ai cũng bị trầy sướt, bầm giập cả.
Gần hai ngày đêm rồi chứ ít đâu... " - một thợ liệm khác nói khi anh đang chèn trà khô vào quan tài. Không có khói nhang, cũng không có một tiếng khóc bên những áo quan giữa cảnh tử biệt sinh ly đầy những đoạn trường này nhưng vẫn buồn bã, vẫn đầy não nề thương cảm với người dân Khâm Đức, với những ai đến bãi xác này khi họ nhìn vào nét đăm chiêu và sự thinh lặng đầy buồn thảm của hàng chục công nhân đứng tản mát quanh " nhà vĩnh biệt " nằm âm u bên ngút ngàn rừng núi Trường Sơn.
" Bọn tôi dồn sức chuyển xác ra, giờ trong bãi chẳng còn ai. Phải hơn 10 người mới chuyển được một xác. 40 km từ bãi Phước Thành ra đây phải đi suốt một ngày đêm, mãi đến sáng 15 - 11 mới ra đây được... ", Ngô Văn Hoàng - một công nhân 19 tuổi - nói. Đêm kinh hoàng. Ở văn phòng Công ty Trường Sơn, cách bãi xác chừng 150 m, cũng trong những bộ đồ xanh sẫm rộng thùng thình, gần 50 công nhân, người đứng nhìn những bạn bè mình ở " nhà vĩnh biệt ", người lê la trước cửa văn phòng, tất cả đều lặng im, buồn bã.
Giám đốc Lại Văn Quyền mắt đỏ, mặt phờ phạc vì thiếu ngủ và lo lắng nói vắn tắt về thảm trạng : " Thấy trời mưa lớn, trưa 13 - 11 chúng tôi cho anh em nghỉ việc, cho một số rút ra cơ quan công ty. Khoảng 11 g 30 đêm 13, lúc anh em đang ngủ thì thảm nạn xảy ra. Dòng lũ từ trên núi ào xuống cuốn đất đá theo, đẩy cả trại số 4 đi, vùi lấp anh em.
KHÁI QUÁT VỀ BIỂN ĐẢO VIỆT NAM Nước ta giáp với biển Đông ở hai phía Đông và Nam. Vùng biển Việt Nam là một phần biển Đông. Bờ biển dài 3.260 km, từ Quảng Ninh đến Kiên Giang. Như vậy cứ 100 km2 thì có 1 km bờ biển (trung bình của thế giới là 600 km2 đất liền / 1 km bờ biển). Biển có vùng nội thủy, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa với diện tích trên 1 triệu km2 (gấp 3 diện tích đất liền : 1 triệu km2 / 330.000 km2).
Trong đó có 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và 2.577 đảo lớn, nhỏ, gần và xa bờ, hợp thành phòng tuyến bảo vệ và làm chủ vùng biển. Có vị trí chiến lược quan trọng : nối liền Thái Bình Dương với Ấn Độ Dương, châu Á với châu Âu, châu Úc với Trung Đông. Giao lưu quốc tế thuận lợi, phát triển ngành biển. Có khí hậu biển là vùng nhiệt đới tạo điều kiện cho sinh vật biển phát triển, tồn tại tốt.
Có tài nguyên sinh vật và khoáng sản phong phú, đa dạng, quý hiếm. Vùng biển và hải đảo nước ta có vị trí chiến lược hết sức to lớn, có ảnh hưởng trực tiếp đến sự nghiệp bảo vệ nền độc lập dân tộc và xây dựng chủ nghĩa xã hội, có liên quan trực tiếp đến sự phồn vinh của đất nước, đến văn minh và hạnh phúc của nhân dân.
KHÁI QUÁT VỀ BIỂN ĐẢO VIỆT NAM Nước ta giáp với biển Đông ở hai phía Đông và Nam. Vùng biển Việt Nam là một phần biển Đông. Bờ biển dài 3.260 km, từ Quảng Ninh đến Kiên Giang. Như vậy cứ 100 km2 thì có 1 km bờ biển (trung bình của thế giới là 600 km2 đất liền / 1 km bờ biển). Biển có vùng nội thủy, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa với diện tích trên 1 triệu km2 (gấp 3 diện tích đất liền : 1 triệu km2 / 330.000 km2).
Trong đó có 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và 2.577 đảo lớn, nhỏ, gần và xa bờ, hợp thành phòng tuyến bảo vệ, kiểm soát và làm chủ vùng biển. Có vị trí chiến lược quan trọng : nối liền Thái Bình Dương với Ấn Độ Dương châu Á, châu Âu, châu Úc với Trung Đông. Giao lưu quốc tế thuận lợi phát triển ngành biển. Có khí hậu biển là vùng nhiệt đới tạo điều kiện cho sinh vật biển phát triển, tồn tại tốt.
Có tài nguyên sinh vật và khoáng sản phong phú, đa dạng, quý hiếm. Vùng biển và hải đảo nước ta có vị trí chiến lược hết sức to lớn, có ảnh hưởng trực tiếp đến sự nghiệp bảo vệ nền độc lập dân tộc và xây dựng chủ nghĩa xã hội, có liên quan trực tiếp đến sự phồn vinh của đất nước, đến văn minh và hạnh phúc của nhân dân.
KHÁI QUÁT VỀ BIỂN ĐẢO VIỆT NAM Nước ta giáp với biển Đông ở hai phía Đông và Nam. Vùng biển Việt Nam là một phần biển Đông. Bờ biển dài 3.260 km, từ Quảng Ninh đến Kiên Giang. Như vậy cứ 100 km2 thì có 1 km bờ biển (trung bình của thế giới là 600 km2 đất liền / 1 km bờ biển). Biển có vùng nội thủy, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa với diện tích trên 1 triệu km2 (gấp 3 diện tích đất liền : 1 triệu km2 / 330.000 km2
Trong đó có 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và 2.577 đảo lớn, nhỏ, gần và xa bờ, hợp thành phòng tuyến bảo vệ, kiểm soát và làm chủ vùng biển. Có vị trí chiến lược quan trọng : nối liền Thái Bình Dương với Ấn Độ Dương, châu Á với châu Âu, châu Úc với Trung Đông. Giao lưu quốc tế thuận lợi, phát triển ngành biển. Có khí hậu biển là vùng nhiệt đới tạo điều kiện cho sinh vật biển phát triển, tồn tại tốt.
Có tài nguyên sinh vật và khoáng sản phong phú, đa dạng, quý hiếm. Vùng biển và hải đảo nước ta có vị trí chiến lược hết sức to lớn, có ảnh hưởng trực tiếp đến sự nghiệp bảo vệ nền độc lập dân tộc và xây dựng chủ nghĩa xã hội, có liên quan trực tiếp đến sự phồn vinh của đất nước, đến văn minh và hạnh phúc của toàn dân.
Tây nguyên và Nam bộ : Có khả năng thiếu nước trên diện rộng. Cục Thủy lợi (Bộ Nông nghiệp & phát triển nông thôn) dự báo khu vực Tây Nguyên và Nam bộ có khả năng sẽ thiếu nước ngọt và bị nước mặn xâm nhập trên diện rộng vì từ nay đến tháng 5 - 2004 tổng lượng mưa tại các tỉnh trong khu vực sẽ thiếu hụt so với trung bình nhiều năm cùng thời kỳ. Dự báo nếu tiếp tục không mưa và nước mặn xâm nhập sâu sẽ khiến hơn 44.000 ha đất nông nghiệp gặp khó khăn về nguồn nước tưới vào cuối vụ đông xuân.
Trong khi đó, tại lễ kỷ niệm Ngày nước thế giới (22 - 3), bà Kanni ignaraja, phó đại diện thường trú của Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc (UNDP) tại Hà Nội, khẳng định nếu VN muốn giải quyết được mục tiêu cung cấp nước sạch cho 85% dân số vào năm 2010 và cho 100% dân số vào năm 2020 thì phải có ba yếu tố : tạo ra nhiều hơn nữa các nguồn đầu tư trong và ngoài nước, xác định ưu tiên về xây dựng năng lực ở những nơi có nhu cầu nước lớn nhất, huy động nhiều đối tượng tham gia thực hiện phương thức quản lý tài nguyên nước.
Tại nơi đây, trước kia khoảng đất chỉ rộng 1.634 m2 của ông Lâu dần gò đất này toàn chôn cất người nghèo khó, không có bia mộ, thậm chí chôn chồng lên nhau và trâu bò giẫm nát cũng không ai lo, ông mới nảy ra ý định đóng góp sức mình làm thành nghĩa địa Từ Thiện. Năm 1999, ông Ba Phước đến gặp bà Trần Thị Phụng hiến phần đất này cho Hội Người cao tuổi của xã mà ông là phó chủ tịch, rồi ông bỏ tiền mua thêm 2.855 m2 đất bên cạnh để mở rộng khu nhị tì này làm thành nghĩa địa Từ Thiện.
Ông còn vận động để người bạn thân là Trần Văn Trọng đang sống ở quận Bình Thạnh, TP.HCM góp tiền mua thêm 2.600 m2 hiến cho địa phương để khu nghĩa địa này rộng 7.089 m2. Tiếp đến, ông Ba Phước cho thuê xe cơ giới đến đào đắp, nâng cao mặt bằng khu nghĩa địa để khi lũ về, bà con trong vùng không may qua đời có chỗ chôn cất. Ông cho xây cổng, làm hàng rào và nhà nghỉ mát với tổng kinh phí gần 45 triệu đồng, trong đó phần của ông góp thêm trên 27 triệu, còn lại của 140 người dân trong vùng tự nguyện đóng góp.
Không còn cảnh chôn vùi dưới nước. Thấy tôi nhìn khu nghĩa địa được làm hàng rào không cho trâu bò vào phá, lại có trồng thêm hoa kiểng bao quanh và ven lối đi. Ông Hồ Văn Tiểu, xã Ô Long Vỹ, giới thiệu với tôi vài nét về khu nghĩa địa này : - Chú thấy đó, xung quanh nghĩa địa các lối đi đã được bà con trong xóm tới trồng hoa kiểng, thắp nhang trước mộ người chết nên người thân của họ mỗi khi có dịp viếng mộ cũng thấy an lòng.
Trong khu nghĩa địa có căn nhà mát để người đến thăm mộ, đắp mộ có chỗ trú mưa, trú nắng. Bên trong có bảng liệt kê danh sách những người đóng góp, có sơ đồ những ngôi mộ được chôn theo vị trí đã được qui định theo giới tính, lứa tuổi... Chú Năm Châu, thành viên ban quản lý nghĩa địa này, chỉ tôi thấy một Bên trong trại có để năm quan tài đã sơn màu nâu và nhiều bia đá chưa khắc tên. Chú bảo : - Trại hòm đó để chứa hòm thí, lúc nào hòm cũng chất đầy, người cho gỗ, kẻ ra công đóng...
Có người cho tiền mua sẵn bia đá để đó, ai cần thì cho... Chú ơi, dân nghèo xứ này không phải lo khi chết đi để khổ cho con cháu chuyện chôn cất nữa. Anh Đoàn Văn Hiếu, bí thư kiêm chủ tịch xã Thạnh Mỹ Tây, rất tâm đắc với công trình nghĩa địa Từ Thiện này của địa phương kể : - Công việc bề bộn, lo cho người sống chỗ ở, cái ăn, cái mặc, học hành, chữa bệnh, đi lại... đã là gánh nặng, cho nên nếu như không có những con người như chú Ba Phước, Năm Châu, Ba Liêm, Ba Tiểu... thì khó lo tròn cho người chết, khó có cái nghĩa địa này, anh à.
Chị Ngọc Ánh, chủ tịch Mặt trận Tổ quốc của xã, còn cho tôi biết thêm chính nhờ khu nghĩa địa Từ Thiện mà qua mấy mùa nước lũ năm 2000, 2001, 2002... cho đến nay, đã có 136 người dân qua đời trong khu vực được đưa vào đây an táng. Không còn cảnh phải chôn vùi dưới nước hay chở lên vùng Bảy Núi chôn cất, nhất là không bao giờ còn cảnh" xóc chéo " giữa đồng nước nổi nữa... Riêng với ông Ba Phước, không phải chỉ đóng góp xây dựng nghĩa địa này mà ông còn thường xuyên góp công góp của vào các chương trình của địa phương như làm cầu, đường giao thông nông thôn, cất nhà tình thương cho dân nghèo...
Cả sới gà náo động. Lượng tiền " cốp " tăng chóng mặt, tỉ lệ cá cược thay đổi liên tục. Chỉ trong ít phút, lượng tiền cược trên sàn đã lên tới vài chục triệu đồng. Đã hết hồ thứ sáu (mỗi trận được tính làm 10 hồ - hiệp đấu, mỗi hồ 15 phút), cặp gà vẫn chưa phân thắng bại. Sới tạm nghỉ cho hai đấu thủ hồi sức, dân đá gà tản ra ngồi uống nước. Tuấn " cụt " tỏ ra rất vui vì đã dốc gần 5 triệu cho trận đá này.
Chân dung những kẻ " bạc gà ". Có lẽ cuộc đời của Tuấn " cụt " đã là một minh chứng tiêu biểu cho triết lý " chơi gà chọi là cái nợ đời ". Hắn biết chơi gà và ham gà chọi từ ngày còn " thò lò mũi xanh ", đến nay hắn đã 41 tuổi. Gần 30 năm lăn lộn trong nghề đã khiến hắn trở thành một tay bạc gà lão luyện của vùng Bắc bộ. Chưa trận nào hắn chơi dưới 2 triệu, trận nào " kết " hắn chơi hơn chục triệu là chuyện thường.
Hắn đã lập gia đình, nhưng cái gia đình ấy đã tan vỡ. Thế nhưng mức độ chơi bạc gà của Tuấn " cụt " chưa ăn thua gì so với Hậu " trọc ". Dân đá gà miền Bắc chỉ biết hắn có hộ khẩu thường trú tại Hà Nội chứ không ai biết chính xác hắn làm nghề gì. Hắn thường hay bê gà đi khắp các sới bằng chiếc ôtô hiệu Camry trị giá vài chục ngàn USD của mình. Hắn đã từng chơi những trận cá cược gà hơn 50 triệu đồng... Nói đến chân dung những kẻ bạc gà không thể quên những tay chủ sới.
Phần nhiều họ là những thành phần có " máu mặt " ở địa phương, nếu chỉ là người bình thường chắc chẳng đủ gan để mở một sới ngay giữa ban ngày ban mặt. Họ đồng thời cũng là những " tín đồ " của " đạo bạc gà ". Họ mở sới không phải chỉ là tạo sân chơi " lành mạnh " cho dân mê gà mà cốt để kinh doanh, thu tiền sới sau mỗi trận đấu, trong đó bao gồm cả " phí an ninh ", " phí liên lạc ". Đó là chưa kể hàng trăm thứ dịch vụ kèm theo như ăn uống, giữ xe... với mức giá cắt cổ.
Tính nhẩm ra nếu ngày nào đông khách mỗi phường gà thu nhập không dưới tiền triệu.
Số phận của những người nói lên sự thật. Ba năm sau cái ngày đấu tranh chống tiêu cực ở công trình đường liên cảng A5, gia đình anh Trương Xuân Đại rơi vào cảnh túng quẫn gần như cùng cực. Và trên hết, nghi vấn về " một âm mưu tống tiền " mà một bài báo gán cho anh, đã biến anh trở thành một người bị họ tộc, bạn bè, người thân ngờ vực; bị mất công ăn việc làm. Lận đận vì bài báo. Cũng như số phận của vợ chồng anh Đại, những công nhân đứng ra tố cáo tiêu cực ở đường liên cảng A5 ngày xưa bây giờ phiêu bạt khắp nơi.
Nhiều gia đình trong số họ đã dắt díu nhau đi đâu, chính anh Đại bây giờ cũng không rõ. Chỉ còn vợ chồng anh cùng bốn người khác trong nhóm công nhân 20 người đó còn bám trụ lại ở Sài Gòn. Ngồi với chúng tôi anh kể tên, kể hoàn cảnh của từng người : vợ chồng Trường - Trinh có hai con nhỏ không biết bây giờ lang thang ở đâu; vợ chồng Mai Văn Lắm lục đục với nhau vì Lắm thất nghiệp không tiền bạc nên bị vợ bỏ dắt con về quê; Trương Xuân Đào dạt về tận Định Quán (Đồng Nai) làm thuê, làm mướn; một vài người còn lại từ những công nhân xây dựng trở thành người lượm ve chai...
Thế nhưng, nỗi khổ vì thiếu thốn vật chất của anh cũng không thể sánh bằng nỗi đau mất danh dự, tinh thần khi xuất hiện bài báo " Một âm mưu tống tiền? " đăng trên báo Pháp Luật TP.HCM. Khi hay tin có bài báo viết về " âm mưu tống tiền " của anh, người cha già đã 80 tuổi ở tận thôn Đông, xã Đào Viên, huyện Quế Võ (Bắc Ninh) nhắn tin rằng : " Sao các con đi làm chuyện thất đức vậy, cha là một thương binh đã xả thân vì nước, không muốn danh dự gia đình mình bị vùi lấp bằng vết nhơ này ".
Ông quả quyết rằng nếu đây là sự thật thì ông sẽ ra làng, xã làm đơn từ con và coi như anh Đại không có trên cuộc đời này. Chỉ tay vào đứa con gái của mình, anh Đại nói : " Vợ chồng tôi khổ ít, con gái tôi mới khổ nhiều. Nỗi oan chưa được giải nên cháu cũng phải sống trong sự ngờ vực của bạn bè ". Và cũng chính vì nỗi đau này, anh đã quyết định đi kiện báo Pháp Luật TP.HCM để đòi lại danh dự cho mình.
Anh khẳng định : " Trong vụ kiện này, tiền bạc đối với tôi không phải là tất cả, dù gia đình tôi đang rất túng quẫn ".
Hà Nội : 98% - 100% người nghiện tái nghiện. Phát biểu tại hội nghị sơ kết ba năm công tác phòng chống ma túy, AIDS và mại dâm, tổ chức trong hai ngày 22 và 23 - 3 tại Hà Nội, Bộ trưởng Bộ Lao động - thương binh & xã hội Nguyễn Thị Hằng cho biết hiện cả nước có 36.000 người mại dâm, cùng gần 3.200 đối tượng chủ chứa, gần 1.100 môi giới mại dâm và 7.000 tiếp viên trong các cơ sở kinh doanh dịch vụ, khách sạn nhà hàng có biểu hiện nghi vấn hoạt động mại dâm.
Gái bán dâm chủ yếu trong lứa tuổi 18 - 30, phần lớn là ít học, nghèo khó, còn lại khoảng 15% lười lao động, đua đòi ăn diện và tự nguyện đi vào con đường bán dâm. " Tệ nạn mại dâm vẫn đang diễn biến phức tạp, riêng TP.HCM có tới 10.000 gái bán dâm, đối tượng mua dâm vẫn tăng, nhiều người mua dâm là cán bộ công chức " - bà Hằng nhấn mạnh. Về phòng chống tội phạm ma túy, trong ba năm qua số người nghiện tăng ở 53 / 64 tỉnh thành, chỉ 40% người nghiện được đưa đi cai nghiện tập trung.
Trong các trường học đã phát hiện 652 học sinh và 229 giáo viên nghiện ma túy. " Đáng buồn là tỉ lệ tái nghiện còn cao ở hầu hết các địa phương, điều tra tại Hà Nội năm 2003 tỉ lệ tái nghiện sau một năm cai là 90%, sau hai năm cai là 95%, sau ba năm là... 98 -100% " - Thứ trưởng Bộ Công an Lê Thế Tiệm cho biết. Trong khi đó số người nhiễm HIV tại VN vẫn tiếp tục gia tăng. Riêng năm 2003 cả nước có trên 16.000 người nhiễm HIV mới được phát hiện, nâng tổng số người nhiễm đã được phát hiện trên toàn quốc lên gần 80.000 người, phần lớn trong số này là thanh niên 20 - 29 tuổi.
Vừa thấy bóng anh Nghĩa đi vào là mấy chị ở xóm ve chai ở P. 17, Gò Vấp đã đon đả thông báo : " Bữa qua... không nhặt được gì hết. Hôm nay thì đang lựa đây ". Anh Nghĩa xắn tay áo lên cùng với mấy chị xáo tung mớ vỏ hộp, giấy vụn , sách tập cũ các loại. Trong một cuốn sách cũ chợt rơi ra tấm thẻ sinh viên của một cô gái, hết hạn năm... 2001. Mọi người cùng cười : " Xui quá hả? Thôi, cứ cất làm kỷ niệm, biết đâu... ".
Đi tìm giấy tờ rơi, những trạm trung chuyển rác và các điểm thu mua phế liệu là " mối ruột ", những người bán hàng rong, sửa xe, thu lượm là những cộng tác viên thân thiết vì " đi bộ, đi xe đạp, ngồi cố định một chỗ mới có nhiều cơ hội nhìn xuống đường " chứ. Từ ngày trở nên thân thiết với các nhân viên của Khai Minh, những người lao động vốn rất thầm lặng bên lề đường này như vui hẳn lên.
" Nếu nhặt được, chúng tôi sẽ cất giữ ", ai cũng hồ hởi hứa như vậy. Tìm và trả. Trong các ngăn kéo bàn của Nguyễn Hữu Phi, anh chàng sinh viên lơ ngơ bị mất giấy tờ dạo nào, nay là trưởng phòng báo mất Công ty Khai Minh, cất giữ hàng ngàn giấy tờ các loại đã được tìm thấy như vậy. Mỗi sáng, nhân viên của công ty lại đến bàn giao những thứ họ đã tìm được ngày hôm trước và lại chia địa bàn để tiếp tục.
Ở văn phòng, Phi luôn tay luôn miệng với cái máy điện thoại. Nhận thông tin báo mất, tìm kiếm địa chỉ và liên lạc với chủ nhân những giấy tờ đã tìm được, mời người đến nhận, tính phí và chi trả thù lao cho người nhặt... Hôm tôi đến, có một chị được mời đến nhận lại giấy CMND. Chị cầm tờ giấy đã bị thấm nước, hai mặt nilông bị bong, tách đôi ra ở một góc, tần ngần : " Sao tìm được hay quá vậy?
Tôi mất hơn một tháng rồi, cũng chẳng biết mất ở đâu. Đỡ ghê, khỏi phiền phức... ". Còn vô số câu chuyện thú vị như vậy. Đó là khi một anh cán bộ kêu thốt lên ngạc nhiên khi đến nhận lại một cặp hồ sơ : " Tôi đã bị mất nó khi công tác ở Bạc Liêu cơ mà. Sao lại lưu lạc tận đây? ". Khi một chị ở An Giang lên thành phố bị giật mất giỏ xách, có điện thoại hẹn đến Q. 9 để nhận lại, chị không dám tới và đã nhờ Khai Minh.
Qua mấy chục cây số mênh mông là ruộng, cuối cùng cái giỏ xách đã được hoàn lại chủ. Cũng có khi người được mời đến nhận giấy tờ đã đến văn phòng cùng với một anh... công an : " Tại sao đồ tôi bị ăn trộm mà lại xuất hiện ở đây? "... Nhưng cũng có rất nhiều giấy tờ chưa tìm được chủ. Lại có nhiều giấy tờ bị những chủ nhân từ chối nhận lại.
BẢN CHẤT CỦA THÀNH CÔNG Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của người thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.
Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8 - 3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu... đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên chiến trường " bếp núc ", nhưng lại thành công khi tặng mẹ " đoá hồng " của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé.
Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được? Sau mỗi mùa thi đại học, có bao " sĩ tử " buồn rầu khi biết mình trở thành " tử sĩ ". Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì - hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.
Chuyện những người mang số 115. Sáng nay ngồi quán cà phê cóc, ông bạn già của tôi tâm sự : " Chú mày biết không, hôm kia không nhờ cấp cứu đã xong cái mạng già này! ". Số là trở về nhà sau một chầu nhậu, bị tăng huyết áp đột ngột, ông bị choáng ngất, bà vợ luống cuống tay chân hét toáng lên. Một người hàng xóm nhanh trí gọi số 115 xin cấp cứu... Đó chỉ là một trong hàng ngàn trường hợp " không nhờ cấp cứu đã... ".
Và 115 đã trở thành số điện thoại đáng tin cậy của nhiều người... Theo những vòng xe cấp cứu. Buổi sáng 10 - 11 - 2003 tôi ngồi ở phòng cấp cứu 115 của Bệnh viện Trưng Vương. Trên bàn trực có những năm điện thoại và hai bộ đàm. Y tá Liêu Văn Trường trực điện thoại, có tiếng chuông reo vang, Trường cầm ống nghe : " Ồ không có gì đâu! Nhiệm vụ của chúng tôi mà. Anh ấy bình phục là tôt rồi ".
Quay sang tôi, anh Trường nói : " Một chị ở quận 8 gọi điện cảm ơn chúng tôi đã cấp cứu kịp thời nên chồng chị qua khỏi cơn nguy kịch ". Tôi đã từng nghe cấp cứu nhưng chỉ khi nghe chị Nguyễn Thị Tuyết Mai trưởng khoa cấp cứu ngoại viện (CCNV), phân tích mới thật sự hiện trường đến cổng bệnh viện. Sau khi nhận điện báo, mỗi ca cấp cứu gồm êkip một lái xe, một bác sĩ (BS), hai điều dưỡng viên (ĐDV) tức tốc lên xe.
BS khám bệnh rồi chẩn đoán, ĐDV đo huyết áp, chích thuốc giảm đau, chuyển bệnh nhân lên băng ca, lái xe chở thẳng đến bệnh viện. Sau khi hoàn thành thủ tục nhập viện là xong ca cấp cứu. BS Tuyết Mai cho biết khoa gồm 12 BS, 22 ĐDV, sáu lái xe với 10 xe cấp cứu phục vụ cả địa bàn TP.HCM. Họ được gọi là cấp cứu viên (CCV). Lăn theo những vòng xe cấp cứu. Buổi trưa 14 - 11 - 2003 khi tôi đang ngồi nói chuyện với các anh chị bỗng ĐDV trực ban cho biết có ca cấp cứu đường Tô Hiến Thành đang gọi.
Thế là tôi cùng với êkip cấp cứu gồm BS Hà Thanh Hà, ĐDV Nguyễn Thị Kim Chi, Nguyễn Văn Huệ, lái xe Nguyễn Văn Nghĩa lên đường.
Ngày thứ ba phúc thẩm vụ án Lã Thị Kim Oanh : Bộ trưởng ra tòa làm nhân chứng. Chiều 24 - 3, bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn (NN & PTNT) Lê Huy Ngọ đã xuất hiện tại trụ sở Tòa án Nhân dân Tối cao để làm chứng trong phiên phúc thẩm xét xử bị cáo Lã Thị Kim Oanh và đồng phạm. " Tháp tùng " bộ trưởng Ngọ là một số cán bộ cấp vụ của Bộ NN & PTNT, cũng là nhân chứng của vụ án. Vị nhân chứng đặc biệt này vội vã lên cầu thang và đi vào bên trong phòng xử rất nhanh để tránh ống kính máy ảnh của các phóng viên.
Muốn biết đúng hay sai, tòa phải nhờ... hội đồng thẩm định Hội đồng xét xử (HĐXX) hỏi bị cáo Nguyễn Quang Hà (nguyên thứ trưởng Bộ NN & PTNT) : " Muốn đối chất với bộ trưởng Lê Huy Ngọ về những vấn đề gì? ". " Tôi muốn anh Ngọ đánh giá về công việc và trách nhiệm của tôi ở Bộ NN & PTNT, cũng như trong sự việc này ", bị cáo Hà trình bày. Nhân chứng Lê Huy Ngọ xác nhận : " Anh Hà là người làm việc có trách nhiệm ", nhưng cụ thể trong sự việc này (vụ Lã Thị Kim Oanh) thì " thời gian 5 - 6 năm rồi, với khối lượng công việc của bộ trưởng, tôi không thể nào nhớ hết được ".
" Ông nhận thức như thế nào về công văn 327 của Chính phủ ", đại diện Viện Kiểm sát đặt câu hỏi cho nhân chứng - bộ trưởng Lê Huy Ngọ. Ông Ngọ giải trình : Đây là sự trả lời của Chính phủ, trong đó chủ trương đồng ý cho tăng vốn trong 6 tháng đầu năm 1998 để Công ty Tiếp thị có thể hoàn thành nhiệm vụ. Đó vừa là một quyết định " đúng thẩm quyền ", vừa là chủ trương " tháo gỡ khó khăn của công trình nhóm A ".
Công văn 327 có ghi đồng ý như đề nghị của Bộ KHĐT cho phép Công ty Tiếp thị vay vốn tín dụng theo kế hoạch Nhà nước năm 1998. " Ông hiểu vốn tín dụng ở đây là vốn... gì? ", đại diện Viện Kiểm sát hỏi tiếp ông Ngọ. " Là vốn tín dụng ưu đãi theo kế hoạch của Chính phủ... ", ông bộ trưởng trả lời. Vẫn Viện Kiểm sát : " Bộ có chủ trương cho thứ trưởng ký xác nhận vào công văn Công ty tiếp thị không? " " Bộ không có chủ trương này ", bộ trưởng Bộ NN & PTNT khẳng định, mà chỉ là đề nghị của DN và nếu xem xét " thấy đúng thì giao người phụ trách lĩnh vực ký ".
Như vậy, " việc xác nhận của thứ trưởng Hà có cần thiết không? (ông Hà ký xác nhận 6 văn bản dưới thời bộ trưởng Tạn PV) ", luật gia Trần Đình Triển (bào chữa cho bị cáo Nguyễn Quang Hà) " xoay " nhân chứng Lê Huy Ngọ. Ông Ngọ lúng túng : " Cái này đề nghị HĐXX cho thẩm định ở một hội đồng chuyên môn hoặc một cơ quan có trách nhiệm như ngân hàng... ". Ông giải thích thêm : Khi ba bộ Nông nghiệp, Lâm nghiệp, Thủy lợi sáp nhập thành một, Bộ có tới 18 tổng công ty với gần 400 DN, việc thực hiện chế độ báo cáo, kiểm tra, quyết toán... bị buông lỏng.
" Mong HĐXX xem xét hoàn cảnh của các đồng nghiệp của tôi lúc đó ", bộ trưởng Ngọ nói với HĐXX nhưng dường như cũng có ý " chia sẻ " với hai cấp dưới của mình trên hàng ghế bị cáo. Bị cáo Nguyễn Thiện Luân (nguyên thứ trưởng Bộ NN & PTNT) cho biết " không cần thiết " đối chất với " cấp trên " của mình. Trước khi kết thúc, bộ trưởng Lê Huy Ngọ " tranh thủ " xin HĐXX cho " phát biểu vài lời ", cho hay ông về bộ tháng 10 - 1997, khi dự án khu triển lãm nông nghiệp đã triển khai được 2 - 3 năm.
" Tôi không được bàn giao từ bộ trưởng cũ, những cái bộ trưởng cũ đã quyết định thì anh em cứ tiếp tục làm, có gì phát sinh mới hỏi ý kiến tôi... ".
" Nhà nước VN tái khẳng định một cách công khai và mạnh mẽ những chủ trương, chính sách ưu đãi của Nhà nước dành cho bà con Việt kiều " - Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Phú Bình. Những điểm mới nổi bật của nghị quyết của Bộ Chính trị về công tác đối với người VN ở nước ngoài đã được Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Phú Bình, chủ nhiệm Ủy ban về người VN ở nước ngoài, trao đổi với Tuổi Trẻ trong một cuộc gặp gỡ ở tại Hà Nội hôm qua.
Thưa ông, có lý do đặc biệt nào dẫn tới việc ra đời nghị quyết về công tác đối với người Việt ở nước ngoài (NVƠNN) thời điểm này? - Trong nhiều năm qua, Đảng và Nhà nước đã ban hành nhiều chính sách về vận động NVƠNN cũng như nhiều chính sách tạo thuận lợi cho bà con trong việc về thăm thân nhân, sở hữu nhà đất, bình đẳng trong giá các dịch vụ và khuyến khích bà con về nước đầu tư, kinh doanh. Nhiều chính sách và chủ trương đã và đang từng bước đi vào cuộc sống và được bà con Việt kiều hoan nghênh.
Tuy nhiên, cũng phải nhìn nhận rằng những chính sách này vẫn còn một số điểm hạn chế, chưa đáp ứng được đầy đủ nguyện vọng của bà con. Mặt khác, việc thực hiện chính sách chưa đồng bộ, thậm chí có những trường hợp cá biệt còn trái với cả chủ trương, chính sách của Nhà nước. Lý do thứ hai là hoàn cảnh hiện tại rất khác so với thời điểm ban hành những chính sách trước đây. Nếu như năm 1986 - 1987, số bà con Việt kiều về thăm quê chỉ khoảng 8.000 người thì nay đã tăng lên 360.000 lượt người / năm, lượng kiều hối chuyển về cũng đạt mức kỷ lục là 2,6 tỉ USD / năm.
Chính thực tế này đòi hỏi những chủ trương mạnh dạn hơn, thông thoáng và toàn diện hơn trong chính sách đối với NVƠNN. Tinh thần của nghị quyết lần này có những điểm mới nổi bật nào so với các chính sách trước đây, thưa ông? Bộ Ngoại giao đang dự thảo một chương trình hành động, trong đó xác định rõ mỗi cơ quan có trách nhiệm gì để thực tế hóa chính sách. Dựa vào chương trình hành động này, các cơ quan sẽ thực hiện kiểm điểm trách nhiệm của mình nếu như thực hiện không tốt.
Riêng với các cơ quan đại diện ngoại giao VN ở nước ngoài, sẽ phải nâng cao nghĩa vụ của mình trong việc bảo hộ công dân. Mỗi nơi sẽ phải xây dựng chương trình hành động riêng của mình, thực hiện nghiêm ngặt việc quan tâm, nắm sát tình hình cộng đồng và nhất là bảo vệ quyền lợi của cộng đồng người Việt tại nước sở tại. - Trước hết, đây là lần đầu tiên một nghị quyết toàn diện về công tác NVƠNN được phổ biến công khai và rộng rãi.
Mục đích của việc phổ biến rộng rãi là gì? Thứ nhất, để tái khẳng định một cách công khai và mạnh mẽ những chủ trương, chính sách ưu đãi của Nhà nước dành cho bà con Việt kiều. Thứ hai là để các bộ ngành của VN nhận thức được rằng việc thực hiện chính sách sẽ luôn được sự theo dõi, đánh giá sát sao của dư luận trong và ngoài nước. Điểm mới nổi bật thứ hai ở nghị quyết này là lần đầu tiên đã xác định rõ trách nhiệm của Nhà nước đối với cộng đồng NVƠNN.
Trước đây, việc bảo hộ NVƠNN với tư cách là công dân (đối với những người mang quốc tịch VN) hoặc bảo vệ họ với tư cách đồng bào (đối với những người đã nhập quốc tịch nước khác) có được đề cập nhưng chưa nhấn mạnh. Nghị quyết lần này khẳng định Nhà nước có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi chính đáng của cộng đồng NVƠNN theo luật pháp, công ước và thông lệ quốc tế. Điểm đổi mới nổi bật thứ ba là trong phần đề cập tới trách nhiệm của bà con đối với đất nước đã không đặt nặng nghĩa vụ đóng góp của bà con.
End of preview. Expand in Data Studio
README.md exists but content is empty.
Downloads last month
51